Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

TIỂU PHẨM: OAN KHUẤT

Một cảnh trong vở kịch "Oan khuất một thời" của Nhà hát Chèo Hà Nội
(Tại nhà bà Oan)
Mõ làng: Mời bà Trần Thị Oan lên phủ quan nhận xác anh Nguyễn Văn Khuất về làm thủ tục mai táng !

Bà Oan: Ối con ơi ! Khuất ơi là Khuất ơi !


(Tại phủ quan)

Công sai: Mời bà vào nhận xác con và điểm chỉ vào giấy này !

Bà Oan: Ối con ơi là con ơi ! Con tôi chết thảm quá ! Ông công sai ơi, vì sao con tôi chết ?

Công sai: Con bà bị tam giữ tại phủ quan, tối hôm qua anh ấy " có dấu hiệu mệt mỏi", chúng tôi chuyển qua nhà thương nhưng anh ấy bị "sốt" nặng quá nên không qua khỏi...

Bà Oan: Con tôi chết do sốt sau nó lại bị gẫy xương sườn, xương ức hả ông ?

Công sai: À, cái đó là do lúc cấp cứu, thầy thuốc hơi quá tay nên mới xảy ra như vậy, mong bà "hết sức thông cảm" !

Bà Oan : Ới con ơi là con ơi ! 

Công sai: Thôi mời bà điểm chỉ vào giấy này rồi lên gặp quản ngân lấy 15 quan tiền chế độ về mai táng cho con theo quy định!

Bà Oan: Con tôi đang là nghi phạm, nó có công trạng hay thành tích gì đâu mà được nhận chế độ ?

Công sai: Đây là quy định mới của phủ quan, mời bà lên nhận cho !
(nói lẩm bẩm một mình: Mấy thằng công sai thói quen nghề nghiệp tẩn quá tay, bây giờ phải góp tiền đền bù để chạy tội chứ quy định cái con khỉ gì !)

Bà Oan: Không, tôi không nhận tiền, tôi chỉ yêu cầu làm rõ cái chết oan khuất của con trai tôi thôi ! Ới con ơi là con ơi! Con tôi chết thảm quá !Khuất ơi là Khuất ơi !

* Mời đọc thêm:
- Chết bất ngờ ở trại tạm giam ( Báo Người lao động).
- Một cái chết nhiều nghi vấn ( Báo Thanh Niên). 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét