Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

BANH PHÁP ANH BA

(Bài cũ đăng lại)

Phụ tá: Thưa anh, báo chí đồng loạt ca ngợi anh, anh ạ !

Anh Ba: Tốt ! Ca ngợi thế nào ?

Phụ tá: Ca ngợi anh đã ghi bàn thắng tuyệt vời trên chảo lửa Sha-ri-la đã làm cho khán giả “vỡ òa niềm vui” ạ !

Anh Ba: Có gì đâu chú em ! Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, tình  huống dọn cỗ  ngon ăn thế mà không ghi bàn mới là lạ! Thế bọn bloggers phản ứng thế nào ?

Phụ tá: Bọn chúng chỉ khen một nửa thôi ạ!

Anh Ba: Thế nào là khen một nửa ?

Phụ tá: Chúng cũng ca ngợi bàn thắng vàng của anh, song chúng bảo hãy thận trọng chờ kết quả chung cuộc.

Anh Ba: Chúng còn nói gì nữa không ?

Phụ tá: Chúng bảo anh tham ạ !

Anh Ba: Sao lại tham ?

Phụ tá: Chúng bảo anh là huấn huyện viên sao cứ phải đá tranh với cầu thủ mà không đứng ngoài chỉ đạo có hay hơn không ?

Anh Ba: Đúng là bọn này ít xem bóng đá thật, chú có nhớ thế kỉ trước Gu-lít và Vi-a-li vừa làm huấn luyện viên, vừa làm cầu thủ cho Chen-xi không ? Chú mày còn dại lắm, cơ hội ngàn năm có một để lấy lại hình ảnh mà để cho thằng khác xơi thì có mà “ dở hơi biết bơi”!

Phụ tá: Vâng, đúng ạ ! Nhưng thưa anh, trận đấu chưa mãn cuộc mà hình như bọn hậu vệ đội nhà không nghe theo sự chỉ đạo của anh, chúng đang cố tình bán độ để đối thủ ghi bàn gỡ hòa rồi anh ạ ! Mình có tiếp tục xông lên để ghi bàn nữa không anh ?

Anh Ba: Còn phải xem thời thế thế nào để tạo điểm rơi phong độ, không có thì chết toi! Chú nhớ vụ Uôn-cúp 94 tại Mỹ không ? Một cầu thủ đội tuyển Cô-lôm-bi-a, hình như tên cũng có đuôi là Ba gì đó, đá phản lưới nhà, khi về nước bị một cổ động viên quá khích bắn chết đấy. Ở ta cũng đã công nhận có khủng bố rồi, chú lên Internet mà tra. Nên phải thận trọng, thận trọng, rất thận trọng !

Phụ tá: Anh có thể giảng giải thêm cho cái đầu u tối của thằng em dại sáng ra không ạ ?

Anh Ba: Chú mày dỏng tai lên mà nghe nhé ! Chú có biết, vừa rồi, trong trận chung kết tại sân vận động Nghị Trường, anh đã chủ động vào sân và ghi hai bàn thắng tuyệt cú mèo bằng kim cương không ? Chắc chắn danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất châu Á năm thứ ba liên tiếp không thể rớt khỏi đôi chân vàng của anh mày đâu !

Phụ tá: Hai bàn thắng bằng kim cương anh vừa nói là hai bàn thắng nào ạ ?

Anh Ba: Chú làm phụ tá cho anh mấy năm mà chưa khôn lên được bao nhiêu thì kể cũng “chán như con gián” thật ! Nghe cho rõ nhé : Bàn thứ nhất là “Luật Ái tình”, bàn thứ hai là “ Đảo Cát Vàng”. Nào, chú thấy chưa ? Hai bàn thắng đó có khi còn quý hơn kim cương ấy chứ, bọn Messi, Rô-nan-đô chỉ biết đá bóng bằng chân, chứ đâu vừa diễn, vừa đá được bằng cái đầu như anh mày !

Phụ tá: Vâng, anh đúng là một siêu sao sân cỏ và sân không cỏ. Vậy trong trận này anh tính tiếp thế nào ạ ? Anh có ra sân chỉ đạo để thằng khác vào đá tiền đạo thay không ạ ?

Anh Ba: Còn phải chờ, mà chú đã xem phim “ Cuốn theo chiều gió “ chưa nhỉ ? Phải tỉnh táo tùy thời, chọn đúng thời điểm cần ta nhất và chọn đúng điểm rơi phong độ nhất để không lãng phí cơ hội ngàn vàng, nên anh không nói trước là sẽ ra sân hay còn ở lại đá. Chú cứ yên tâm làm phụ tá cho anh, có khi chỉ vài mùa bóng nữa, chú lại được lên thay anh đá tiền đạo hoặc làm huấn luyện viên ấy chứ! Cái quan trọng là phải tích cực học “Banh pháp” cho thật giỏi!

Phụ tá: Vâng ạ, nhưng “Binh pháp” chứ anh?

Anh Ba: Đánh nhau đâu mà “Binh pháp”, đá bóng thì phải học “Banh pháp” nghe chưa ?

Phụ tá: Vâng ạ ! Em nguyện cúc cung tận tụy phục vụ anh, mong anh truyền lại “ Banh pháp cho em, để nay mai anh nghỉ, em có thể kế tục được sự nghiệp huy hoàng của anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét